Cảm xúc từ bài hát của Hoàng Minh: Tựa Cánh Bèo Trôi
Tình bèo duyên bọt nổi trôi
Theo dòng nước xóay than ôi mảnh đời
Hết mùa hoa bướm lả lơi
Phấn hương ngao ngán hoa cười héo hon
Rửng rưng chim chóc véo von
Đầu môi chót lưỡi vàng son đá mòn
Ngẫm thân phù thể sống còn
Sâm thương ngang trái nước non xa vời
Bước chân lầm lũi cuối trời
Thà làm cây gỗ chơi vơi gữa rừng
Thông reo với gió là mừng
Trái sầu rơi rụng lưng chừng mưa bay
Giận hờn chi nữa đắng cay
Ghen tuông buồn tủi ai hay phận mình
Chắp tay thần trí anh linh
Xin trời phù hộ bình minh nắng vàng
Nâu sồng thôi hết mơ màng
Muối dưa đạm bạc thênh thang nhẹ nhàng
Tiếc chi kiếp phận dở dang
Phũ phàng sóng biển dã tràng cát pha
Lâu đài tình ái nguy nga
Tan tành chốc lát xót xa bụi hồng
Mưa phùn hiu hắt cánh cánh đồng
Thôi đừng đứng đó bên sông gọi đò!
12.4.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét