Cảm dịch thơ Nguyễn Bá Trạc: Hồ Trường
Đại trượng phu gan tày trời đất
Óc bùn lầy tất bật tha phương
Nước Nam nghìn dặm cố hương
Một vầng mây trắng tang thương thảm
sầu
Chí chưa thành mà đầu đã bạc
Tóc xanh buồn thân xác héo tàn
Tà dương tuổi trẻ non ngàn
Nghiêng bầu dốc cạn chứa chan đôi dòng
Hỡi hồ trường long đong kiếp phận
Rót về đâu lận đận phương đông
Phương tây đồng cỏ mênh mông
Lạc miền băng gía bụi hồng mờ xa
Lại hồ trường sa đà phương bắc
Trận cuồng phong xào xạc hung nô
Ai say ai tỉnh ô hô!
Nam nhi hồ thỉ cơ đồ cỏ cây
Câu đối họa ngất ngây tửu điếm
Chén ly tao vỗ kiếm tiêu dao
Xót xa khúc nhạc ứa trào
Châu sa chén ngọc nghẹn ngào cố nhân
Rồi đập vỡ rung sàn ván gỗ
Gác lầu hoa cổ độ trăng soi
Cuốc kêu thảm thiết giống nòi
Hạc bay trong gió hận đời lẻ loi
Hồ trường nữa mặn mòi chảy ngược
Trợn mắt nhìn hừng hực Kinh Kha
Dòng sông Vị Thủy bao la
Quê hương xa lắc nước nhà ta ơi!
16.3.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét