Cảm xúc khi đọc bài thơ của nhạc sĩ Trần Lập: Anh Đi Rồi
Thì anh hỡi ra đi đừng tiếc nữa
Về bên kia thế giới của ngàn sao
Rồi từng đêm nghe sóng vỗ rì rào
Dẫu ly biệt tình yêu thành vĩnh cửu
Hai con nhỏ chắc rồi đây sẽ hiểu
Kiếp con người cứ lần lượt trước sau
Bước thong dong hay vội vã mau mau
Đời chỉ đẹp trái tim hoài thương nhớ
Em ở lại với vầng trăng cổ độ
Nuôi con khôn chóng lớn để thành người
Mầm non xinh hoa lá đón xuân cười
Ong bướm gọi trái tinh cầu da diết
Nơi quán trọ nỗi lòng buồn thảm thiết
Chuyến còi tàu giục gĩa hối anh đi
Chẳng hẹn về chim chóc khóc thầm thì
Sụt sùi mãi suốt năm canh đèn lả
Trên giá sách xông hương mùi khói tỏa
Hồn vấn vương thoang thoảng khắp bàn thờ
Kỷ niệm còn dàn dụa những vần thơ
Nâng chén lạnh tay run dòng dư lệ
Cuộc sống chắc sẽ có người tử tế
Mẹ con em bươn trải vượt khó khăn
Giúp ông bà bát nước lo miếng ăn
Anh phù hộ sẽ dần dần ổn định
Nơi tiên cảnh cõi trần gian linh tính
Vợ chồng mình sẽ giao cảm bên nhau
Em tìm anh trong giấc mộng muôn màu
Anh trở lại mỗi khi trời mưa gió
Nhớ đóng cửa then cài đêm giông tố
Đừng sợ em khi sấm sét bão bùng
Vững lòng tin giữa biển cả chập chùng
Anh sẽ tới thả neo thuyền cập bến
Cứ vững dạ linh hồn anh sẽ đến
Chuyền cho em sức mạnh của tình yêu
Cả thu đông sương muối khói lam chiều
Xuân hạ tới ve sầu
cung hạc lỷ
Thôi vĩnh biệt người bạn đời tri kỷ
Anh phải đi trở lại cõi vĩnh hằng
Theo làn mây dù muôn thuở giá băng
Chim đỗ vũ ngẩn ngơ đàn hạc trắng!
24.3.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét