Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018

Tiếng Chuông Vọng Chùm 7


Ngày Phật Đản

Tiếng vọng cưả từ bi
Hơn hai ngàn năm trước
Đường trí tuệ hôm nay
Biết ơn ngài đã bước


Chói chang ngày Phật đản
Ánh đạo vàng quang vinh
Đau thương đời khổ nạn
Giải thoát khỏi u minh

Hàng ngàn năm đã qua
Giáo hội vẫn truyền thưà
Ngân vang thuyền bát nhã
Vượt chướng khí yêu ma

Con là người Việt Nam
Ánh đuốc Phật muôn năm
Như thiên hà vô tận
Lắng đọng về chân tâm

Xoá tạp niệm hư tràn
Sân si bờ cách ngăn
Không phạm vào giới luật
Giữ tấm lòng bình an

Hỡi những người con Phật
Sinh ra chịu khổ đau
Trôi nổi cõi ta bà
Vượt bờ mê giác ngộ

2008 Lu Hà



Nhất Niệm Thành Tâm

Lời cuả bác Hoài Châu chí lý
Có gì đâu đáng phải phiền lòng
Cuộc đời vốn dĩ vô thường
Nhân tình thế thái khó lường xưa nay

Nơi dương thế loài người khó hiểu
Cõi âm cung điạ phủ phơi bày
Trắng đen lòng dạ thẳng ngay
Ngàn thu vạn kiếp thiên thời dõi soi

Chuyện sinh tử luân hồi trôi nổi
Bao kiếp đời bi lụy sầu than
Tình thù ân oán nhân luân
Sân si nghiệp chướng thuyền trần lao đao

Sông có khúc bến bờ có lúc
Cây mỗi nhà mỗi bước hàn vi
Chẳng may gặp cảnh lưu ly
Dù bao khổ nạn bước đi vững vàng

Hãy tiến bước con đường thiên lý
Gạt lệ sầu tìm lối ai ơi!
Khổ đau bởi tại lòng người
An nhiên tự tại muôn loài hiếu sinh

Hãy hỉ sả tâm tình vinh nhục
Giữ nụ cười tham tục thờ ơ
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Ngoảnh đi ngoảnh lại bóng mờ hoàng hôn

Biết thả lòng tâm hồn nhân ái
Với nhân quần thế giới cầu sinh
Dựng xây đạo hạnh tâm thành
Giữ gìn ân đức mộng lành an vui.

18.11.2009 Lu Hà



Nhớ thương Thày Thích Từ Mãn

Bàng hoàng tiếng sét đánh ngang tai
Phật giáo Việt nam mất một ngươì
Đang lúc dầu sôi còn lửa đỏ
Dòng đơì ly tán sóng thuyền trôi

Tuổi đã cao rồi vẫn phaỉ mang
Nỗi niềm trọng trách đám con thương
Ai ngươì hoà giải bao xung đột
Một bức bình phong chắn bạo cuồng

Một đơì aó vaỉ chẳng vàng son
Hoàng tộc bốn đơì nối bước chân
Theo Phật cứu đơì nơi biển khổ
Luân hồi trôi nổi coĩ phong trần

Mơí mươì hai tuổi aó nâu sồng
Sớm tối đi về vơí gió sương
Tiếng gõ chày kinh nuôi chí lớn
Giang sơn phật giáo đợi hoằng dương

Một sáng muà thu rụng lá vàng
Đàn con ngơ ngác giấc mơ màng
Năm canh dầu rĩ Thày đi vội
Bỏ laị muà thu thiếu ánh hồng

Thày đã xuất gia vẫn sáng soi
Tăng gia sản xuất để cho đơì
Đẹp đơì giữ đạo yên xã hội
Đạo Pháp gương Thày có mấy ai

Con ở phương trơì mưa mây trắng trông
Nhìn về quê cũ bóng chiều hoang
Miền trung nước lũ đang nghèo đoí
Đám rước đưa tang tắc nghẹn lòng

 3.12.07 Lu Hà




Phật Ở Trong Tâm
chuyển thể thơ Hoa Mai: Em Là Ai

Em là gió hay mây muôn thuở
Gom lá vàng mỗi độ thu sang
Phong lan than thở bên đàng
Héo hon màu lá lỡ làng sầu tư

Em trong trắng bốn muà hoa lá
Ánh trăng vàng gọi thuở biết yêu
Mây bay lơ lửng những chiều
Nâng niu tà áo yêu kiều thướt tha

Cơn sóng biển nghẹn ngào viễn xứ
Tìm niềm tin tình tự cho đời
Tự do hạnh phúc xa xôi
Đất lành chim đậu nụ cười ban mai

Tình lãng mạn nổi trôi bèo bọt
Trái tim vàng ngây ngất mê si
Vô tư vào cõi từ bi
Tránh sao khỏi lạc bước đi luân hồi

Đoá sen vàng em ơi! Phật Quốc
Giưã bùn lầy thơm nức hương trinh
Con chim ngậm hạt ân tình
Bay cao thơ mộng bình minh tràn trề

Nuôi tâm trí chẳng hề rung động
Giữ an nhiên lồng lộng ngân hà
Tổ tiên cha mẹ ông bà
Biết bao thế hệ truyền thưà ước mơ

Em yêu mến cùng ta nhịp bước
Đến và đi nguồn gốc thời gian
Như sông nước chảy mây ngàn
Hành trang bát nhã muôn vàn trăng sao

Tâm an lạc hư vô huyền ảo
Đến như không chẳng có sắc màu
Diệt trừ tham ái u sầu
Mới là Phật tánh bên bờ chân như!

2.1.2011 Lu Hà




Hoạ Phúc Là Gì

Phật đà đã dạy ta rồi
Thiện căn có ở muôn loài chúng sinh
Bởi vì tăm tối u minh
Thờn bơn khuấy đục tâm thanh lụy phiền
Sân si cuồng vọng ngang nhiên
Thiện căn hoạ phúc đi liền với nhau
U mê chẳng biết qua cầu
Câu thơ bóp méo ta bà loạn luân
Thiện căn là bởi lòng nhân
Trần ai hoạ phúc tiểu nhân lường gàn
Độc tài đảng trị muôn dân
Ban cho hoạ phúc lầm than giống nòi
Buôn tâm bán đức cho ai
Tối tăm băng hại cáo cầy văn nô
Dăm ba chữ nghĩa mù loà
Đêm trường xã nghiã u sầu mưa tuôn
Gian manh lục bát bát ngôn
Nguyễn du cắn lưỡi chết luôn mấy lần
Suối vàng nuốt hận gieo vần
Trần ai tệ bạc hậu nhân vô loài
Tôn thờ xứ sở xa xôi
Mác Lê chủ thuyết đười ươi một đàn
Sáu ba thu rụng hoa tàn
Vườn ươm xã hội tâm thần quê hương
Lại còn mượn tiếng văn chương
Câu thơ tối nghĩa hai dòng lệ rơi
Báu gì hoạ phúc tanh hôi
Rõ ràng duy vật sặc mùi bán buôn
Dã tâm bán rẻ linh hồn
Theo nền mạo hoá chui luồn đông tây
Quốc dân chính nghĩa xa vời
Lạc đường bán nước tôi đòi ngoại bang
Hồ Đồng bán rẻ non sông
Nga Xô Trung Cộng thiên đường dựng xây
Dù cho đồng đá quay thời
Quyết tâm cho được hơn mười ngày nay
Hoạ phúc tự rước ngán thay
Chữ mê kia mới đắm say bời bời
Chữ tâm nuốt hận lỡ thời
Một lòng theo đảng trò cười dối gian
Trải bao thập kỷ tro tàn
Xác xơ tận tụy ruột gan phơi bày
Bắc nam sông núi tràn thây
Ba quân chỉ lá đảng kỳ tận trung
Cho dù cạn nước biển đông
Trường Sơn đốt cháy lưng cong uốn cùng
Đảng là chân lý vinh quang
Mặt trời le lói đêm trường sắt son
Hô vang khẩu hiệu sáo mòn
Văn nô bồi bút cô hồn mị dân
Mác Lê kim gãy la bàn
Sáu ba năm vẫn máu tràn lệ rơi
Giàu sang trên đống xương gày
Bồng bềnh xác chết chôn vùi biển sâu
Miễn sao còn lắm thằng ngô
Cam tâm mật vụ cơm thưà tay sai
Rõ ràng hoạ phúc doạ người
Muốn khôn muốn sống nghe lời chúng tao
Nhược bằng dân chủ tự do
Công an thẳng trị đi tù mọt gông
Xưa nay lệ đã rõ ràng
Họa nhiều phúc ít cho thằng thẳng ngay
Phúc cho ai biết nghe lời
Bằng không vạ gió tai bay bất kỳ
Đại nam quốc tự còn đây
Tấm bia hoạ phúc đoạ đầy dân đen!

2008 Lu Hà

Bài thơ trên Lu Hà muốn bình luận về hai chữ “ HOẠ PHÚC” mà người ta đã cố ý chen vào câu thơ luc bát cuả Cụ Nguyễn Du

Nhưng dù sao cũng muốn ghi tặng Đai nam quốc tự 4 câu thơ, nếu người ta chưa chiụ phá đi, coi như la một di sản văn hoá thì buộc lòng tôi phải viết tặng thôi.

Nghiã tổ Hùng Vương ơn Đức Phật
Thiện duyên bi trí tấm cao sơn
Nam Bắc xa gần sông núi gọi
Đại Nam Quốc Tự tủi lòng son!

Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét