cảm hứng bài hát của Phan Mạnh Quỳnh: Khi Phải Quên Đi
Anh vẫn cố quên đi dĩ vãng
Càng nhớ nhung cay đắng xót xa
Nỗi buồn đâu phải người ta
Yêu đương vội vã chiều tà mù sương
Chuyện đã thế vấn vương chi nữa
Níu kéo tình chan chứa thiết tha
Dòm song chênh chếch trăng ngà
Cành đa lõa xõa Hằng Nga thẹn thùng
Ngâu thấm gối não nùng giọt lệ
Trúc mai ngồi kể lể nguồn cơn
Gió mùa đông bắc chập chờn
Ngoài sân giun dế cung đờn sầu tang
Vườn thanh cũ mơ màng thổn thức
Bướm hoa nào rạo rực như xưa
Bâng khuâng hứng nhụy hương thừa
Năm canh trằn trọc hồn chưa muốn về
Cuốc thê thảm sơn khê dặm nẻo
Dáng hao gày xiêu vẹo gót chân
Ngược xuôi oằn oại phong trần
Phù du bèo bọt thương thân liễu bồ
Đời trai trẻ cơ đồ non nước
Mộng mơ hoài ô thước cầu vồng
Mong cho nên vợ nên chồng
Ai ngờ đôi ngả mênh mông sóng cồn
Mùi thơm thảo bồn chồn trong dạ
Chuông luân hồi vàng đá phôi phai
Đoạn trường cát bụi dấu hài
Dở dang đàn hạc bi ai não lòng!
29.5.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét