Cảm hứng bài hát của Lê Trọng Nguyễn: Bến Giang Đầu
Tôi trời lại bao năm xa cách
Cánh hoa rơi buồn trách gió chiều
Cỏ gà quang cảnh tiêu điều
Vườn thanh thuở ấy cô liêu giận hờn
Nghe sóng giục cô đơn sắc nước
Bến hoang xơ em bước sang thuyền
Liễu xanh nuối tiếc mắt huyền
Chập chờn bướm trắng sầu miên gọi hòai
Lòng thổn thức gót hài bi lụy
Bụi bồng trần quyền qúy xưa nay
Ngậm ngùi hoa tím đắng cay
Đóa Tigon vỡ vai gày thảm thê
Đời chinh chiến sơn khê vạn nẻo
Nửa hồn trinh vắt vẻo nơi nao
Rừng sâu nước độc xanh xao
Ruồi vàng muỗi vắt ứa trào giọt châu
Sương thấm áo giang đầu thờ thẫn
Thương phận mình lận đận bốn phương
Trán nhăn tư lự vô thường
Hòai vương đò vắng đọan trường biệt ly.
25.4.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét