Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu
Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...
Cảm Xúc Âm Nhạc Việt Nam (camxucamnhacvietnam.blogspot.com) Thơ văn tôi viết, chỉ mong qúy vị nếu muốn trích dẫn xin ghi rõ đúng ngày tháng tôi sáng tác để tiện việc tra cứu đối chiếu với hoàn cảnh lịch sử, xuất xứ nào dẫn tới những cảm xúc sáng tạo này. Xin gửi lời chào thân ái và trân trọng tới cộng đồng mạng, tới những người con mang dòng máu Lạc Hồng.
Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu
Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...
Bình thơ Giang Hoa và Lu Hà
Cảnh Rừng ...
Rừng thưa cảnh sắc đẹp ai ngờ
Cõng hạc bay về tuyết ngẩn ngơ
Dạo cảnh phù vân đầy khói lãng
Vườn liêu tựa áng đỉnh lam mờ
Bao mùa cỏ úa chờ sau bãi
Những buổi tàn thu đợi trước bờ
Mặc thủy hồ nghiêng tình ngõ ái
Trăng vằng vặc ý ngẫm đề thơ ...
Bỗng nhiên hôm nay trong hộp thư của tôi có mail của Mai Hoài Thu. Từ lâu tôi mải mê thơ phú với các bạn trẻ nhất là các cô nữ thi sĩ, ca nhạc sĩ trên Facebook nên tạm thời quên bẵng đi mất Mai Hoài Thu.
Mở mail ra xem thì ra là một tập thơ khoảng 133 bài thơ, Thu bảo em sẽ cho in nhưng muốn anh viết lời
cảm tưởng. Tưởng chuyện gì chứ thơ Mai Hoài Thu thì tôi đã quen biết từ khá lâu. Chính tôi đã
cảm tác, chuyển thể hay hoạ lại gần như tất cả rồi.
Tại sao vậy? Vì đọc thơ Thu như tôi cảm thấy
có duyên nợ thơ phú từ tiền kiếp hay sao ấy, chính bởi cái tâm hồn chân thành dàn dụa nước mắt
rất si tình lãng mạng của Thu mà tôi không tìm thấy ở một nhà thơ nữ nào là người Việt Nam cổ
kim cả.
Bài thơ Giang Hoa làm là loại thơ hoài vọng hoài cổ nhớ thương xót xa cảnh đời hiện tại mộng ảo vấn vương. Giống như tâm trạng bà Huyện Thanh Quan. Bà thuộc dòng giõi qúy tộc chỉ có khoảng 5 hay 6 bài đường thi . Thi đường là cả một bảng tổng kết về một thời đại trở thành châm ngôn lẽ sống.
Ta hãy đọc bài: Thăng Long Hoài Cổ
"Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Ðến nay thấm thoát mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Ðá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây, luống đoạn trường "
Thơ Giang Hoa và Lu Hà
Duyên Tàn….
Ngơ nhìn cánh nhạn xoải mình bay
Chỗ ấy đồi nghiêng cỏ mọc đầy
Gió thổi đò chao về ngõ mộng
Sông tràn sóng vỗ đẩy thuyền xoay
Tình hoang khói lãng hồn se lạnh
Nghĩa ảo mờ sương dạ héo gầy
Kiếp liễu hờn ai chùng dáng hạ
Duyên tàn huyễn giấc tủi sầu cay ...
Hoàng Hôn Trong Mắt Em
Hoàng hôn xa quá thật rồi
Cho em đứng đó bồi hồi nhớ thương
Đường đời, ôi! lắm vấn vương...
Tim em thổn thức tình tương tư sầu