Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu
Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...
Cảm Xúc Âm Nhạc Việt Nam (camxucamnhacvietnam.blogspot.com) Thơ văn tôi viết, chỉ mong qúy vị nếu muốn trích dẫn xin ghi rõ đúng ngày tháng tôi sáng tác để tiện việc tra cứu đối chiếu với hoàn cảnh lịch sử, xuất xứ nào dẫn tới những cảm xúc sáng tạo này. Xin gửi lời chào thân ái và trân trọng tới cộng đồng mạng, tới những người con mang dòng máu Lạc Hồng.
Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu
Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...
Bình thơ Giang Hoa và Lu Hà
Cảnh Rừng ...
Rừng thưa cảnh sắc đẹp ai ngờ
Cõng hạc bay về tuyết ngẩn ngơ
Dạo cảnh phù vân đầy khói lãng
Vườn liêu tựa áng đỉnh lam mờ
Bao mùa cỏ úa chờ sau bãi
Những buổi tàn thu đợi trước bờ
Mặc thủy hồ nghiêng tình ngõ ái
Trăng vằng vặc ý ngẫm đề thơ ...
Bỗng nhiên hôm nay trong hộp thư của tôi có mail của Mai Hoài Thu. Từ lâu tôi mải mê thơ phú với các bạn trẻ nhất là các cô nữ thi sĩ, ca nhạc sĩ trên Facebook nên tạm thời quên bẵng đi mất Mai Hoài Thu.
Mở mail ra xem thì ra là một tập thơ khoảng 133 bài thơ, Thu bảo em sẽ cho in nhưng muốn anh viết lời
cảm tưởng. Tưởng chuyện gì chứ thơ Mai Hoài Thu thì tôi đã quen biết từ khá lâu. Chính tôi đã
cảm tác, chuyển thể hay hoạ lại gần như tất cả rồi.
Tại sao vậy? Vì đọc thơ Thu như tôi cảm thấy
có duyên nợ thơ phú từ tiền kiếp hay sao ấy, chính bởi cái tâm hồn chân thành dàn dụa nước mắt
rất si tình lãng mạng của Thu mà tôi không tìm thấy ở một nhà thơ nữ nào là người Việt Nam cổ
kim cả.
Bài thơ Giang Hoa làm là loại thơ hoài vọng hoài cổ nhớ thương xót xa cảnh đời hiện tại mộng ảo vấn vương. Giống như tâm trạng bà Huyện Thanh Quan. Bà thuộc dòng giõi qúy tộc chỉ có khoảng 5 hay 6 bài đường thi . Thi đường là cả một bảng tổng kết về một thời đại trở thành châm ngôn lẽ sống.
Ta hãy đọc bài: Thăng Long Hoài Cổ
"Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Ðến nay thấm thoát mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Ðá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây, luống đoạn trường "
Thơ Giang Hoa và Lu Hà
Duyên Tàn….
Ngơ nhìn cánh nhạn xoải mình bay
Chỗ ấy đồi nghiêng cỏ mọc đầy
Gió thổi đò chao về ngõ mộng
Sông tràn sóng vỗ đẩy thuyền xoay
Tình hoang khói lãng hồn se lạnh
Nghĩa ảo mờ sương dạ héo gầy
Kiếp liễu hờn ai chùng dáng hạ
Duyên tàn huyễn giấc tủi sầu cay ...
Hoàng Hôn Trong Mắt Em
Hoàng hôn xa quá thật rồi
Cho em đứng đó bồi hồi nhớ thương
Đường đời, ôi! lắm vấn vương...
Tim em thổn thức tình tương tư sầu
Trích: “Đêm ơi đừng rẻ rúm trăng..
Đừng đay nghiến gió..đừng chằm vằm mưa.
Giống đời méo ghét tròn ưa..
Trăng thanh gió mát cho vừa lòng nhau..
“Cung Hờn…“- “Thảm Sầu Thêm“
Cung Hờn....
Những buổi thu hè mộng giấc êm
Quỳnh hương tỏa dáng đợi bên thềm
Trăng huyền thủy mộc điù hiu bóng
Dải núi ngân hà lạnh lẽo đêm
Chuốc cạn bầu thơ tình hỷ hữu
Lòng nâng chén ngọc thỏa bao niềm
Sao giờ vết rạn tim buồn rũ
Nghĩa hận cung hờn ái tủi thêm ...
Thơ Lu Hà
Khen cho nữ sĩ Trần Hiền Châu dám mạnh dạn sửa thơ của Lu Hà. Bài thơ: "Cô Bán Hoa Đêm" là cảm xúc từ bài thơ 8 chữ “Đợi Khách “ nổi tiếng của Nguyên Sa, mà Hà mỗ làm từ năm 2012.
Thật ra bài thơ này, lão phu đã cố ý để vài ba câu song thất không vần lắm, nhưng đổi lại thì ý nghĩa vô bờ bến và cấu trúc logich văn cảnh thì xoắn xuýt quấn chặt với nhau thành một khối hoàn chỉnh không thể tách rời. Nếu như cô Châu sửa lại thì lại đọc lên rất vần chỉn chu vô cùng nhưng không hợp với phong vận và tính hợp lý của bài thơ. Lu Hà sẽ nhân dịp này bình luận luôn thơ Lu Hà và cả những câu sửa của cô Châu nhé. Những chữ trong dắu ngoặc đơn là do Trần Hiền Châu có nhã ý muốn sửa lại:
Trời em ngâm hay qúa. Anh nghe mà thấy cay cay khoé mắt bởi câu thơ mà chính tự anh tay viết ra:
“Trần gian sao lắm điêu linh
Cánh bèo trôi nổi phận mình về đâu?“
Cuôc đời này thật là vô thường, ngắn ngủi như kiếp phù du bèo bọt, một tiếng trống đưa ma là kết thúc tất cả vui buồn giận hờn nuối tiếc khổ hạnh. Hành trang ta mang theo về thế giới bên kia vẫn chỉ là hai bàn tay trắng, có chăng chỉ là những kỷ niệm thơ ca du duơng cùng với tiếng gió, sóng gào, biển động, mưa rơi, thác đổ, suối reo. Tiếng vọng của âm thanh hang đá lạnh lẽo hoang vu.
Người xưa có câu:
Quý hồ tinh bất quý hồ đa nghĩa là quý chất lượng, không
quý số lượng, hoặc chất lượng quan trọng hơn số lượng.
Câu này được sử dụng trong binh pháp của Tôn Tử: Muốn thắng trận không phải là nhờ có nhiều quân, mà phải có quân và tướng giỏi.
Tớ tự hào rằng tiếng Việt mình giàu có hình ảnh. Phong ba bão táp không bằng ngữ
pháp Việt Nam.
Tớ nghĩ mãi vì sao hơn một nghìn năm đô hộ mà nước Tàu không thể đồng
hoá nổi Việt Nam, các văn nhân ta làm thơ chữ Hán rất giỏi sau có một cuộc đại cách mạng văn chương
là bởi công bà Đoàn Thị Điểm đã diễn Hán ra chữ Nôm bởi tập thơ Chinh Phụ Ngâm bằng thể thơ
song thất lục bát. Cho nên giới văn sĩ cậy mình có học không thể nói chữ Nôm là thứ nôm na mách qué.
Chữ Nôm đa phần giống chữ Hán, nhưng mỗi chữ đều ứng với một âm Việt.
-Hiền Châu:
“ Ước gì tôi được phóng sinh..
Làm chim sẻ nhỏ phiêu linh giữa trời..
Hồn yêu rong ruổi muôn nơi..
Dập dìu đôi cánh trao lời mến thương..
Tâm sự thơ ca với nữ sĩ Trần Hiền Châu
Oái Ăm Thật
Tri ân thi sĩ Lu Hà và chia sẻ cùng các bạn
Đời tôi khổ mù lòa đôi mắt
Suốt đêm ngày góp nhặt tình thương
Mới đây Đảng ủy đã tường
Tặng tranh để hiểu phong sương giữa trời
Thơ : Mai Hoài Thu
Nhạc: Lynh Phương
Giọng ca: Quỳnh Lan
Em về đây, anh sớm vội ra đi,
Trời Ðà Lạt, mùa thu buồn lạnh giá,
Hai hàng thông xanh oẳn mình nghiêng ngả,
Gió lộng bên đồi, mây xám vây quanh…
Kham Nhẫn Lạ Thường
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Lắm chiêu trò dàn dựng
Ai thực sự đứng ra
Các trang mạng gần xa
Đánh phá Sư Minh Tuệ
Công Thức Làm Người
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Giới định tuệ, chính là công thức
Dạy làm người, đích thực sinh ra
Khổ đau trong cõi sa bà
An nhiên tự tại, thiết tha tinh cầu
Vấn Vương Kỷ Niệm
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Việt Nam rất khó đi tu
Thày sang Ấn Độ vi vu gió lùa
Nắng mưa tầm tã bốn mùa
Tuyết sương đẫm áo thắng thua cõi người
Ngày Xuân Bộ Hành
Thơ Tết tặng Sư Thích Minh Tuệ và tăng đoàn sang Ấn Độ
Pháo ran đây đó tưng bừng
Đường sang Tây Trúc reo mừng sinh linh
Bao la thế giới vô hình
Tăng đoàn khất thực vô minh xóa nhòa
Không Cho Phép Đi Khất Thực
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Tùy theo bối cảnh thuận tu
Nhân tình thế thái thiên thu giãi bày
Con đường đức hạnh xưa nay
Sáu năm phát nguyện vui vày sớm trưa
Biết Phải Làm Sao?
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Hạnh đầu đà bỗng nhiên cản trở
Bị công ty bảo trợ không gian
Tự do thông suốt giang san
Thời gian giới hạn vô vàn khó khăn
Tại Sao Tôi Phải Khóc
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Tại sao tôi phải khóc?
Cứ mỗi bận thấy ngài
Phải chăng kiếp trần ai
Gắn bó tình ruột thịt?
Đất Trời Linh Ứng
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Tiếng sét vang dục giã tâm thức người
Thân giả tạm nằm yên không động đậy
Mười lăm phút đôi mắt thần đã thấy
Khoảng không gian cô quạnh biết bao nhiêu
Theo Bậc Chân Tu
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Nghìn năm mới có một người
Noi gương Đức Phật lệ rơi nhân loài
Đầu đà vẫn chẳng nguôi ngoai
Tận cùng khổ hạnh trần ai não nùng